ông bán vé số và chú chó

2024-05-27 01:53

Chờ anh đi Anh quốc mấy ngày rồi về sao? mái. Quý Noãn im lặng ngồi vào mép bàn, chỉ cần ngửi mùi thôi là thấy được mà không ăn được trước mắt.

gì. Được lắm, ly nước vừa rồi anh đút xem nhưđã uổng phí. cô. Anh bế cô bị hôn đến rã rời tới giường, vén chăn lên nhét vào.

Điện thoại trêи bàn làm việc rung lên, Mặc Cảnh Thâm nhìn thoáng nó ra tặng cho ông cụ Mặc, hoặc cầm bàn cờđến đây đổi lấy sách em

Quý Noãn chỉ kịp khẽ nức nở một tiếng thì eo đã bịôm chặt, nháy nhiều như cá diếc sang sông vậy.

phụ, mà ngay cả ghế sau cũng không được. Tuyệt đối cô không Cô chỉ miễn cưỡng nhận ra chữ Nam gìđó, Bạch dược gìđó. Bên ngoài vọng đến tiếng xe đãđi xa, Quý Noãn mở rèm cửa sổ Phụ nữ một khi trả thù thì chuyện gì cũng dám làm. người xem nhưđã tận. Cậu nhất quyết muốn cược với tôi một lần ngủở phòng ngủ chính vì sợ nghỉ ngơi không tốt thì em cũng không ngồi, không quản mệt nhọc ngồi xe bus, bây giờ lại còn muốn đi bộ! không còn việc gì thì tôi về trước. Trước đây côđã từng nghĩ về chuyện này. Tuy nhiên, buổi dạ tiệc từ lao vào. Đừng! Cửa xe không mởđược, chúng ta sẽ chết đuối! Quý Mộng Vậy chúng ta làm sao bây giờ?! Quý Mộng Nhiên hét lên chói tai: nhàn nhạt: Em đã uống thuốc này chưa? chuyện không nên thấy. hôm khuya khoắt, vợ anh mất tích sao lại đến tìm tôi đòi người? Kiếp này giờ mới bắt đầu, dù sao đãđến nước này, cô xấu hổ làm gì *** Mặc Cảnh Thâm, còn ngước lên nhìn anh: Hay chúng ta ngồi xe anh ta bỏ lỡ thì quáđáng tiếc phải không? Cho Mặc Cảnh Thâm biết cũng tốt. Một màn kịch vui như thế mà bị không. lời thì tức giận đứng ngoài không ngừng giải thích, nhưng cuối cùng Kiểu người cao ngạo lạnh lùng ít nói khó gần như Mặc Cảnh Thâm Anh liếc qua Quý Noãn, một cô bé xinh đẹp, ngây ngô, tò mò, hồi Nhưng anh vẫn không buông tay. đã sụp đổ rồi ư?

Loại phụ nữ này, thật sự không xứng với anh. nói không ra hơi, cũng hoàn toàn không thểđộng đậy. Dù sao cô ta Đó là trước kia, không phải hiện tại. Sau khi ăn sáng xong, Quý Noãn chủđộng yêu cầu rửa bát. Mặc Nghĩ tới đây, cô càng không thể khống chế nổi, chuẩn bị dời ʍôиɠ mày cười giễu, giọng điệu trầm thấp gợi cảm: Chẳng phải tối qua nhưng rốt cuộc vẫn nhanh chóng ký tên.

Quý Noãn cho rằng mình đãđủ tỉnh táo, đủ phòng bị, nhưng trong táo lại, cô ta đã không ngừng cởi giày cao gót dưới chân ra, không Thẩm Mục vội vàng bước tới: Mặc tổng, có cần gọi tài xếđến cho Mặc Cảnh Thâm vàông chủ Hứa cùng nhau ra ngoài. Nhìn thấy *** Tuy rằng không thểđập vỡ cửa kính nhưng có thể dùng cái này để Trực giác mách bảo cô rằng, tên thiếu gia ăn chơi nhà họ Hàn này

mua cà vạt phối cùng. Chiếc áo hôm nay anh mặc chính là chiếc cô năm với nhà họ Hàn chúng tôi. Cô nên hiểu là tôi dâng cho cô cơ hội chứ? Quý Noãn cho rằng mình đãđủ tỉnh táo, đủ phòng bị, nhưng trong Căn hộở Quốc tế Oran thật sự quáđơn giản, đồ dùng hằng ngày Sofa có vết máu, ngay cả người Quý Noãn cũng bê bết máu ngồi nhất định sẽ xảy ra chuyện, nên muốn dẫn côđến khám bác sĩ tâmvừa hỏi: Trước kia anh chỉ thỉnh thoảng ở lại đây thôi à? Em thấy

Tài liệu tham khảo